Tính đến 2014, tác phẩm “Jane Eyre” của nhà văn nữ Charlotte Brontë được xuất bản đã 167 năm. Tôi là người cực kỳ mê thích nền văn học thời kỳ Victoria, nhưng “Jane Eyre” đã ghi đậm dấu ấn trong tôi, một ấn tượng mà chưa từng có cuốn tiểu thuyết nào tôi đã từng đọc trước đó làm được. “Jane Eyre” không chỉ là một cuốn tiểu thuyết lãng mạn thời trung cổ mà nó còn là một câu chuyện giáo dục nhân cách cho lứa tuổi sắp bước tới ngưỡng cửa trưởng thành. Nó gần như là cuốn tiểu thuyết đầu tiên viết về cuộc đời của một phụ nữ có xuất thân hèn kém. Những suy nghĩ và cảm xúc của người phụ nữ được bộc lộ rõ. Brontë đã được coi như là “một sử gia về ý thức cá nhân.”


Jane Eyre là một nhân vật nữ chính độc đáo. Cô không đẹp, diện mạo khá là thô. Cô là người chịu nhiều thua thiệt, điều này bạn đọc có thể nhận thấy trong suốt cả chiều dài tác phẩm. Jane Eyre đã tìm cách vượt qua được quá khứ rối loạn, bần cùng. Cô đã làm điều đúng đắn cho chính mình. Cô là một ví dụ điển hình cho những người phụ nữ mạnh mẽ. Cô chỉ cho ta thấy được tầm quan trọng của việc tự lực cánh sinh. Cô tự cổ vũ mình mỗi khi phải thực hiện việc mà đối với một người phụ nữ là cực kỳ khó khăn. Tất cả những điều ấy khiến tôi thích “Jane Eyre”.


Khi được ra mắt công chúng, cuốn tiểu thuyết đã tạo nên một chấn động lớn. Có một người viết bài điểm sách đã bình luận rằng tác phẩm này “có lẽ được viết bởi một người phụ nữ chứ không phải là một tiểu thư.” Mọi người thấy chướng tai gai mắt trước việc Eyre trở lại với Rochester. Ấy vậy mà, ấn bản đầu tiên của tác phẩm vẫn được bán sạch trong vòng có sáu tuần lễ.


Cứ mỗi khi tôi gặp phải một phụ nữ chưa từng đọc qua cuốn tiểu thuyết này, ngay lập tức tôi khuyên cô ấy nên đọc liền.


Giới nữ có thể học được rất nhiều điều từ nhân vật chính Jane Eyre tuyệt vời. Và dưới đây là một số bài học sáng suốt được rút ra từ tác phẩm:

Phim điện ảnh Jane Eyre (1944)

1. Bạn có thể tìm được cách vượt qua quá khứ của mình, bất luận nó có tệ hại đến đâu đi nữa.


Thuở ấu thơ, Jane Eyre bị những người bà con xấu xa của mình hành hạ và làm cho khốn khổ. Trong suốt nửa đầu cuốn truyện, cô đã khóc rất nhiều trước những cư xử tàn nhẫn của những người nuôi nấng mình. Ông anh họ John là kẻ độc ác nhất. Anh ta thường xuyên khiến cô nhớ lại rằng mình là một đứa trẻ mồ côi, đám trẻ con không cho cô chơi cùng, cô bị nhốt trong căn phòng nơi chú cô qua đời. Thoạt tiên, Jane nuôi lòng oán giận. Trước khi rời nhà vào trường nội trú, cô đối mặt người cô của mình và về căn bản đã cắt đứt cái gia đình ấy khỏi cuộc đời của mình. Có ai mà sẽ không làm như thế? Nhưng cô đã học được rất nhiều về sự buông bỏ khi cô được gửi tới trường nội trú và kết bạn với một cô gái ốm yếu có tên Helen. Như lời của Helen, “cuộc sống đến với tôi quá ngắn ngủi nên không thể tiêu phí cho việc nuôi dưỡng lòng thù hận hay ghi nhớ những lỗi lầm.”

2. “Ý chí của bạn quyết định vận mệnh của bạn.”


Bạn có thể làm vất cứ việc gì bạn muốn. Điều đó là ở bạn và mức độ mong muốn thực sự của bạn với chuyện gì đó sẽ quyết định chuyện ấy có diễn ra hay không. Jane phải đối mặt với rất nhiều nghịch cảnh lúc còn trẻ. Mọi người thường xuyên đối xử tệ với cô và cô luôn bị có cảm giác rằng mình chả có gì đáng kể. Nhưng cô tin tưởng vào chính mình và khả năng của bản thân để tìm được cách vượt qua nó. Bất chấp việc không có gia đình, không có tiền bạc, cô vẫn tìm được việc gia sư và xoay xở sống tốt được. Và bạn có biết gì không? Mặc dù những điều tồi tệ xảy đến với cô hầu như trong suốt tác phẩm, Jane vẫn tiếp tục sống và về sau được hưởng hạnh phúc mãi mãi.

3. Hãy nói với anh chàng đó rằng bạn đã có ý muốn hẹn hò với anh ta!


Jane nói, “’… đối với tất cả phụ nữ, để cho một tình yêu thầm kín nhen lên trong lòng là một sự điên rồ, tình yêu ấy, nếu như không được đáp lại hay không được biết đến, chắc chắn sẽ tàn phá cuộc đời người nuôi dưỡng nó, còn nếu như được phát hiện và được đáp trả, giống như ma trơi, ắt hẳn sẽ dẫn tới những hành vi đê tiện và do đó sẽ không có lối thoát.” Thầm yêu trộm nhớ một anh bồi trong quán café hay một người bạn vẫn gặp mỗi ngày trên tàu điện ngầm sẽ chẳng đưa bạn tới đâu cả. Hãy đề nghị với anh ta một buổi đi chơi. Điều đó sẽ bớt đau khổ hơn nhiều so với việc cứ đứng ở xa xa rồi đặt hy vọng trong im lặng.
Phim điện ảnh Jane Eyre (1996)


4. Yêu thương và tôn trọng bản thân là cần thiết và đó là điều cốt yếu đối với sự độc lập.


Khi trong đầu tất cả chúng ta cứ vấn vương mãi câu hỏi ai sẽ chăm nom Jane bây giờ khi cô phải rời xa Rochester, cô đã trả lời rằng, “tôi tự chăm sóc bản thân. Càng cô độc, càng không có bạn bè, tôi càng không chịu khuất phục, tôi sẽ càng tôn trọng bản thân mình.” Jane biết nếu cô kết hôn với người đàn ông đã có hôn thú với người khác này là sai trái cho dù cô yêu ông nhiều đến cỡ nào đi chăng nữa. Cô yêu thương và tôn trọng bản thân mình thật nhiều nên không thể kết hôn với người đã khiến cô mê muội đến thế (mặc dầu tôi biết, tôi biết về sau Jane sẽ kết hôn với ông ấy. Nhưng vào thời điểm đó, cô đã có đủ thời gian để suy ngẫm và thông suốt tình thế và đi đến kết luận của riêng mình, thà để cho Rochester thuyết phục cô rằng việc kết hôn sẽ không có vấn đề gì còn hơn).

5. Hãy lạc quan.


Lúc Jane Eyre còn trẻ, cô có khuynh hướng tội nghiệp bản thân mình. Và cô đã tội nghiệp mình rất nhiều! Cuộc sống của cô rất khốn khổ. Nhưng khi lớn tuổi hơn, cô bắt đầu nhận thấy trong cái rủi vẫn có cái may. Cô học cách sống hạnh phúc bất kể quá khứ của mình. Thậm chí cô còn thuật lại rằng lúc còn nhỏ, “ngay cả với tôi, cuộc sống cũng có những tia nắng yếu ớt.”

6. Đừng bao giờ để bất cứ ai nói bạn không thể làm được việc chỉ vì bạn là phụ nữ.


Hãy đọc đoạn văn tuyệt vời sau và để nó truyền cảm hứng cho bạn. Hãy nhớ rằng cuốn tiểu thuyết này được phát hành vào năm 1847 nhé! “Nói chung, phụ nữ được cho là rất yên ả: nhưng cảm nhận của phụ nữ cũng giống như của nam giới; họ cần rèn luyện khả năng của mình, họ cần một lĩnh vực để thể hiện những nỗ lực của mình, cũng nhiều không kém như những đồng nghiệp của họ; họ bị kềm hãm quá đỗi khắt khe, chịu đựng tình trạng tù hãm tuyệt đối, giống hệt như những gì nam giới phải chịu; và chính sự thiển cận trong suy nghĩ của những con người cùng thời có đặc quyền đặc lợi hơn đã cho rằng họ buộc phải giam hãm bản thân trong những công việc làm bánh, đan lát, chơi đàn và thêu thùa. Thật khinh xuất khi chỉ trích họ hay cười nhạo họ trong trường hợp họ làm nhiều hơn hay học hỏi nhiều hơn cái tập tục được tuyên bố là cần thiết cho giới tính của họ.”

Phim điện ảnh Jane Eyre (2011)

7. Bạn mạnh mẽ hơn bạn tưởng.


Vẫn còn có một ý kiến sáng suốt khác nữa của Helen: “Ngay cả trong trường hợp cậu không thể né tránh được nó, nó chắc chắn vẫn là nghĩa vụ cậu phải gánh vác: sẽ thật là thiếu trách nhiệm và thiếu nghị lực khi nói rằng cậu không thể gánh vác những gì mà định mệnh của cậu bắt cậu phải gánh vác.” Cho dù có chuyện gì xảy ra với bạn đi nữa, bạn sẽ tìm thấy cách vượt qua; vì là con người, chúng ta dẻo dai, chúng ta sẽ hồi phục.

8. “Vẻ đẹp trong con mắt người nhìn” là chính xác nhất.


Theo những chuẩn mực thông thường, Jane Eyre không phải là một phụ nữ đẹp. Và Rochester cũng chẳng đẹp trai. Brontë rất thực tế: cuộc đời đối với Jane sẽ khó khăn hơn bởi cô không quyến rũ. Nhưng Brontë đang chỉ trích nền văn hóa thời Victoria vì đã đặt ra quá nhiều giá trị về nhan sắc. Jane là một con người khiến mọi người sửng sốt, cho dù cô có đẹp hay không. Đây cũng là một luận điểm thú vị đánh vào thói hay chỉ trích người khác. Bạn sẽ là một người hạnh phúc hơn nếu bạn đừng quan tâm quá nhiều tới diện mạo (điều này tôi biết nói bao giờ cũng dễ hơn làm).

9. Với những người mạo hiểm, khả năng có thể xảy ra trong đời là vô tận.


Jane viết, “tôi ghi nhớ rằng thế giới thực rất rộng lớn và là nơi chứa rất nhiều niềm hy vọng và nỗi sợ hãi, cảm giác và niềm hứng khởi, nó chờ đợi những ai có dũng khí tiến về phía trước, bước vào cõi rộng lớn của nó kiếm tìm kiến thức thực sự trong đời ở giữa những mối hiểm nguy.” Nếu như Jane không dũng cảm, cô có thể đã trở về với bà cô độc ác và không bao giờ tìm được bất cứ thứ gì tốt đẹp hơn cho chính bản thân mình.

10. Đừng e ngại nói ra những suy nghĩ của mình.


Jane Eyre không phải loại người nhút nhát. Cô đương đầu với bà cô độc ác, người đối xử tệ bạc với cô. Cô đối mặt với Rochester sau khi phát hiện ra ông đã có hôn thú với một người khác. Ở thời điểm sống tách biệt với Rochester, cô từ chối lời cầu hôn của một người đàn ông khác. Cô không ngại nói ra những suy nghĩ của mình khi cần thiết. Thỉnh thoảng đối mặt chính là chìa khóa cho việc buông bỏ. Nói ra những chuyện cần phải nói tốt hơn rất nhiều so với việc giấu đi và không bày tỏ niềm oán giận. Nói ra rõ ràng rằng cũng có thể hàn gắn được những mối quan hệ tình cảm (ví như trường hợp của Rochester).

11. Hãy chỉ kết hôn vì tình yêu.



Sau khi rời bỏ Rochester, Jane Eyre được ngỏ lời cầu hôn và cô đã từ chối. Không phải vì cô cho rằng đó là một người đàn ông không tốt hay không tử tế. Mà bởi cô nghĩ không nên kết hôn vì một điều gì khác ngoài tình yêu đích thực. Cô thà ở một mình còn hơn cưới một ai đó không phải người tri kỷ. Cô nói, “… tôi không muốn một người xa lạ – không có sự đồng cảm, trái ngược, khác biệt với mình; tôi cần người tri kỷ với mình: người mà tôi đồng cảm hoàn toàn.”
 (Theo Huffpost/ BookKaHolic)
 
Top